Thứ Ba, 27 tháng 12, 2011

Gieo yêu thương

- Chị đi đâu mà tất tưởi thế?
- Tôi tranh thủ giờ giải lao ra nhà sách mua cho bọn trẻ ít sách truyện.
- Sao chị lại mua truyện cho chúng nó làm gì, để thời gian chúng nó còn học hành chứ?
- Chúng nó vừa thi học kì xong, suốt ngày chúi mũi vào truyện tranh, rồi chơi game, chỉ hại người thôi.
- Thế chị định cho chúng nó đọc truyện gì?
- Tôi tìm được một loạt truyện giáo dục lòng yêu thương, lòng trắc ẩn, tinh thần trách nhiệm, tinh thần quyết tâm, tính kiên trì... và cả một số truyện về danh nhân lịch sử rất tốt cho các cháu. Chị cũng nên mua về cho bọn trẻ nhà chị đọc. Mưa dầm thấm lâu chị ạ.
- Ông ấy nhà tôi là chúa ghét cái trò mua truyện cho chúng nó, mua về rồi lại ông nói ra, bà nói vào, buồn lắm.
- Những câu chuyện đó không chỉ giáo dục tính nhân văn, gieo yêu thương cho bọn trẻ...mà còn là những tấm gương sáng cho bọn trẻ noi theo và còn giúp chúng viết văn tốt hơn đấy chị ạ.
- Tôi sẽ nghe chị. Thôi thì mình cứ làm những điều tốt cho con. Còn bố con ông ấy cảm nhận được đến đâu thì tùy.
- Nghe chị nói thế tự nhiên tôi thấy buồn quá. Sao bây giờ, đến cả gieo vào lòng con trẻ tình yêu thương cũng khó thế sao!? Bố mẹ mà không có tiếng nói chung trong việc dạy người cho con thì làm sao trách nhà trường mải dạy chữ mà quên dạy người cho trò được.
- Ngẫm cho cùng tôi phải tự trách mình yêu thương chưa đúng cách thôi chị ạ.

KTT