Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2011

Tốt và xấu

- Suy cho cùng, người tốt kẻ xấu giống nhau hết chị nhỉ?
- Sao hôm nay chị lại bỏ cặp kính màu hồng ra để nhìn đời thế?
- Thì chị cứ nhìn xã hội, nhìn con người đối xử với nhau là thấy thế mà.
- Tôi vẫn thấy người tốt và kẻ xấu khác nhau đấy chứ. Từ cách đi đứng, nói năng, ăn mặc, đối nhân xử tthế của người tốt đều đáng để ta phải học tập. Còn kẻ xấu có gì đáng để mình phải học tập đâu.
- Thì từ trước đến nay tôi vẫn nghĩ như thế, tôi còn nghĩ: Kể cả người xấu, ở họ cũng có một vài điểm tốt mà mình có thể học tập được. Chẳng qua vì cái xấu trong con người họ nhiều hơn cái tốt nên bị người đời cho là người xấu thôi.
- Thế sao hôm nay chị lại đánh đồng người tốt, kẻ xấu thế?
- Chả là hôm nọ tôi nhìn thấy một vị bác sĩ đáng kính nhận phong bì của người nhà bệnh nhân.
- Có chuyện đó hả chị?
- Thì sau khi thấy bác sĩ tận tính cứu chữa cho con mình, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, mấy tiếng đồng hồ mới xong ca mổ, người nhà bệnh nhân động lòng cảm phục nên đã có chút quà gọi là cảm ơn bác sĩ. Vị bác sĩ nhất định không nhận nhưng người nhà bệnh nhân cũng nhất định không chịu. Cuối cùng vị bác sĩ đáng kính đành phải cho phong bì vào túi áo blu trắng trước sự chứng kiến của bao nhiêu người: "Thôi thì cũng là tấm chân tình của người nhà bệnh nhân mà." Vậy là chỉ trong chốc lát bác sĩ thành người xấu.
- Sao mọi người cứ nhìn sự vật bằng ánh mắt soi mói, ghẻ lạnh vậy, tôi thấy vị bác sĩ đó còn tốt hơn khối người khác đấy chị ạ. Có ông chưa làm được gì cho bệnh nhân đã cửa quyền, hách dịch, gợi ý để người nhà bệnh nhân đưa phong bì.
- Mà nghe đâu vị bác sĩ này đã cứu sống nhiều bệnh nhân nghèo không có tiền nhập viện và phương châm của ông là: "Thà bệnh viện nợ chứ nhất định không để bệnh nhân chết vì nghèo."
- Đấy, chị thấy chưa? Đừng nhìn cái việc "nhận phong bì" mà đánh giá sai một con người.
- Thì con người đa số luôn tìm lỗi của người khác trong con mắt của mình, chỉ có số ít người biết sửa mình thì luôn tìm thấy lỗi của mình trong con mắt người khác thôi.
- Có lẽ tôi già, lẩm cẩm rồi nên nhìn nhận mọi người, mọi việc sai bét hết cả.
- Thôi, chị không phải tự trách mình vậy đâu. Cốt là chị "khẩu xà tâm phật" là được. Mình cứ nhìn cái tốt của người mà lấy làm vui và nếu được thì chỉ ra cái xấu của người giúp họ sửa mình là làm việc tốt đấy chị ạ.
- Tôi thì nghĩ mình luôn nhìn mọi người bằng ánh mắt yêu thương, thân thiện sẽ thu được năng lượng tốt về cơ thể để sống khỏe và làm việc hiệu quả. Còn nếu cứ nhìn mọi người soi mói, chấp nhặt hay hằn học... chỉ tổ thu về mình năng lượng xấu vừa không tốt cho sức khỏe vừa không có hiệu quả trong công việc mà lại còn bị già và xấu đi nữa chứ.
- Giá như ai cũng nghĩ được như thế thì tốt biết mấy chị nhỉ!?

KTT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét